Mồng 4 Tết,
Cả đêm chầu chực ở BV, cả mẹ, bố và bà ngoại mệt nhoài mà chả thấy có cơn đau thực sự nào đến cả. Đến buổi trưa khi mà cả 3 người đều chán, thì đến 14h30' cơn đau thực sự mới bát đầu. 15h mẹ bị các BS lôi tuột vào phòng đẻ, đau và sợ quá. Cảm giác hồi hộp và lo sợ, mẹ liên tục kêu BS "cô ơi, cho cháu mổ đi" vì mẹ sợ mẹ k biết cách đẻ sẽ làm con đau. Hơn 1 tiếng đồng hồ, cuối cùng thì 16h50' mẹ được nghe thấy tiếng khóc đầu tiên của con.
Lần đầu nghe tiếng khóc của con, mẹ lạ lắm, tiếng khóc của con cũng k giống như hình dung của mẹ, mẹ cứ hình dung con sẽ khóc oa, oa... như các em bé khác nhưng k, con chỉ oe oe 2 tiếng rồi thôi. Tiếng khóc của con còn k lảnh lót như những tiếng khóc khác mà nó cứ khàn khàn, đục đục. Con làm mẹ ngạc nhiên lắm, đến nỗi mẹ phải hỏi cô y tá "Cô ơi, bé nhà cháu khóc kiểu gì ý nhỉ" Cô ý tá cười và nói "phát mấy cái vào đít cho cu câu khóc để mẹ đỡ lo nào" Nói là làm, cô y tá, dốc ngược người con và phát vào đít 2 phát thế mà con cũng k khóc chỉ é lên 2 tiếng rồi lại thôi. Cô y tá đến lúc này cũng phải thốt lên "anh chàng này lỳ thật".
Con sinh ra đã được cô ytá khen là đẹp trai rồi, cô y tá còn nói "rồi thằng cu này lớn lên còn đẹp trai hơn cả bố" Khỏi phải nói mẹ vui mừng và hạnh phúc đến như thế nào. Có lẽ niềm hạnh phúc đó chỉ có người mẹ mới có thể cảm nhận được. Con là tất cả tình yêu của cả bó và mẹ cộng lại.

Tít vừa từ BV về nhà

Tập 1 và tập 2
No comments:
Post a Comment