2. Đến bữa cơm, Tít chả mấy khi mà ngồi tự xúc cơm, trừ khi bạn ý nổi hứng hoặc bị mẹ "kích động". Bữa cơm nào hầu như bạn ý cũng phải cố mè nheo để mẹ xúc cơm cho bạn ý. Cô Xuân giúp việc hay phải năn nỉ "để mẹ ăn cơm rồi mẹ xúc cho Tít, còn bây giờ để cô xúc Tít ăn". Bình thường là thế, hôm trước cũng như thường lệ, cô Xuân đang mải dỗ dành thì bị bạn ý cự lại thế này "Cái cô này, hôm nay mẹ có ăn cơm đâu mà ăn cơm, mẹ ăn miến chứ" (Nói nhỏ nhé, hôm đó cả nhà nấu miến ăn thật). Tít làm bố mẹ phải bật cười về cái sự bắt bẻ chả giống ai của bạn ý.
3. Bệnh "nghiện" Siêu nhân của Tít xem ra có vẻ ngày một nặng hơn, bạn ý có thể xem cả ngày cả đêm nếu k bị mẹ STOP lại. Từ đầu đến chân ==> balo, giày dép của bạn ý toàn là siêu nhân là siêu nhân. Nói nhỏ nhé, ngay cả quần "sịp" của bạn ý cũng là siêu nhân đấy, hồi trước bạn ý k thích mặc sịp đâu thế mà hôm trước mẹ mua được 1 lố quần sịp siêu nhân đúng sở trường của bạn ý thế là bạn ý mặc quần sịp cả khi đi ngủ nữa đấy. K biết nghiện như thế là vào khoảng độ mấy rồi nhỉ?


4. Lớn lên không biết Tít có trở thành hoạ sỹ k0 nhưng dạo này bạn ấy rất thích tô màu nhé! Bố và mẹ mua tặng bạn ý bộ bút màu và những quyển sách tô màu rất đẹp, bạn ý có thể ngồi say sưa vẽ đến tận đi ngủ. Các bức tô màu còn rất vụng về nhưng bạn ý đã biết nhìn hình mẫu để tô màu cho đúng rồi đấy. Với mẹ, thì những bức màu đó đẹp vô cùng.
5. Buổi tối trước khi đi ngủ bạn ý còn rất thích được mẹ đọc chuyện cho nghe nhé! Bạn ý thuộc chuyện rất nhanh, mẹ chỉ cần đọc 1, 2 lần là bạn ý có thể nhớ được nội dung. Hôm trước mẹ còn nghĩ ra 1 cách để kiểm tra xem khả năng nắm bắt câu chuyện của bạn ý đến đâu bằng cách, mẹ sẽ đọc chuyện nhưng thỉnh thoảng có 1 vài chi tiết mẹ cố tình đọc sai đi để xem bạn ý có phát hiện ra k, cuối cùng mẹ thấy bạn ý rất tinh, k những bạn ý phát hiện ra những chi tiết mẹ cố tình đọc sai mà còn sửa lại chi tiết đó cho đúng với nội dung câu chuyện đó nữa:
Mẹ: Ngày xưa có 1 cô bé được bà nội tăng 1 chiếc khăn quàng màu đen, cô bé rất thích và hay quàng chiếc khăn này nên mọi người gọi cô là "Cô bé quàng khăn đen".
Tít: Không phải, bà ngoại tặng, chiếc khăn màu đỏ, gọi là cô bé quàng khăn đỏ chứ....
Mẹ: Trong rừng cô bé gặp 1 con cáo
Tít: Không phải con cáo, con chó sói chứ....
Mẹ: Bà ơi, sao mắt bà to thế, Mắt bà to để nghe cháu rõ hơn, Mồm bà to để nhìn cháu rõ hơn...
Tít: hi hi... Mắt bà to để bà nhìn cháu rõ hơn, mồm bà to để bà ăn thịt cháu... chứ, mẹ chẳng biết gì cả.
Mẹ: uh...
Bạn ý rất cừ, đúng k?