January 24, 2004

Ngày 23/1/2004 (tức mồng 3 Tết Giáp Thân)

9 tháng 10 ngày chờ đợi đã sắp đến. Mấy ngày này mẹ rất lo lắng mặc dù trước đó mẹ đã nghiên cứu rất nhiều sách do bố mang về, k biết các bà mẹ khác lần đầu sinh có như vậy k0 chứ mẹ lo nhiều lắm, lo k biết Mẹ sẽ sinh con như thế nào? Có an toàn hay không?... Rất nhiều câu hỏi được đặt ra mà chẳng dám hỏi ai, chỉ có hỏi bác Nguyệt xem đẻ có đau k và như thế nào để chuẩn bị tâm lý...


Hôm nay các bác, các cô bạn mẹ đến chúc tết đều chúc 2 mẹ con mình "mẹ tròn con vuông". Theo dự kiến của BS thì ngày 26/1 mẹ sẽ sinh con nhưng chẳng biết con có muốn ra đúng ngày hay k nữa?

K biết sao từ tháng thứ 7 mang con trong mình, mẹ cảm thấy rất khoẻ, ăn và ngủ tốt. Đến tận ngày hôm nay, khi mà chỉ còn vài ngày nữa là "nằm ổ" mà mẹ vẫn cảm thấy rất "sung", mẹ vẫn làm mọi công việc như bình thường và chờ đợi những dấu hiệu đầu tiên....

Mọi thứ đã được sắp dặt và chuẩn bị sẵn sàng cho "ngày lên đường". Bố thì lúc nào cũng trong tư thế chuẩn bị sẵn sàng, 30, 1, 2 Tết và hôm nay đi chúc tết họ hàng, bố bao giờ cũng dặn dò mẹ cẩn thận, bất cứ lúc nào có dấu hiệu chuẩn bị chuyển dạ là phải DT cho bố ngay để bố về còn đưa 2 mẹ con vào BV. Mẹ cười, vâng dạ, nhưng trong lòng tự hỏi k biết dấu hiệu thế như nào để mà gọi vì đã biết đâu... hìhì. Đêm mồng 1 Tết tự dưng có 1 cơn đau làm mẹ sợ quá khều bố dậy, bố hốt hoảng chạy ra mặc quần áo luôn và giục chuẩn bị để vào BV, mẹ cũng lo nhưng còn bình tĩnh bảo bố, chờ 1 lúc xem thế nào đã, nhưng sau đó thì k thấy có cơn đau nào nữa cả (về sau mẹ mới nhớ ra đó là cơn đau giả), bố thì lo quá, bảo thôi anh cứ mặc nguyên cả quần áo đi ngủ để đề phòng đêm em có VĐ gì thì vào BV luôn. Cuối cùng đêm đó mẹ ngủ ngon lành và cũng chẳng có cơn đau nào đến nữa cả. Con làm bố mẹ lo sốt vó.

1 ngày chuẩn bị trôi qua mà chả thấy có dấu hiệu gì, trước khi lên giường đi ngủ, bố lẩm bẩm, "anh nghĩ qua mấy ngày tết em mới sinh, thế mà đúng thật", mẹ cười và nghĩ tại qua 3 ngày tết rồi nên bố mới nói vậy chứ trong lòng bố cũng sốt ruột lắm đấy. Hôm đi thăm cô Hà đẻ em Trung trong BV bố còn nói với mẹ "giá mà em đẻ ngay bay giờ thì hay nhỉ"

23h15' chuẩn bị ngủ tự dưng mẹ cảm thấy có cơn đau ập đến. Linh tinh như chuẩn bị sắp chuẩn bị chuyển dạ. Lần này mẹ gọi bố dậy và bố đưa mẹ đến BV luôn. Trước khi đi bố cũng k quê ĐT cho cả bà ngoại.

Cảm giác trên đường đến BV thật khó tả, lo sợ và hồi hộp. Bố và mẹ chẳng ai nói với ai câu nào cả. Tất cả đều hồi hộp chờ đợi giây phút này tưởng như rất lâu rồi thì phải. Đến cổng viện 108 mẹ đã thấy bà và bác Ninh đợi ở đó rồi. Tất cả đều hối hả kéo nhau vào BV, bà thì lo đi chạy làm thủ tục, cơn đau cũng k hẳn rõ ràng làm mẹ càng lo lắng, chỉ là 1 chút khó chịu, k biết có phải thật sự là 1 cuộc chuyển dạ k biết nữa. Trong lòng mẹ cảm thấy hoang mang vô cùng. Nhỡ lại 1 cơn đau giả mà mẹ k biết thì giữa đêm khuya khoắt bắt bà và bác Ninh ra đây rồi lại đi về thì "ngượng" lắm. 1 lúc sau bà quay lại, BS và y tá ở khoa sản bị đánh thức, mẹ bị lôi vào PK, cô y tá sau hồi khám xét quay ra và nói, "đã mở được 2 phân rồi", có thể chuẩn bị đẻ.