Hôm nay là 1 ngày thật đặc biệt với tớ vì tớ được lên chức anh Hai, từ sáng sớm tớ đã được mẹ khều dậy, mẹ bảo dậy đi học sớm nhưng thật ra là đưa mẹ vao BV để sinh em bé. Vậy mà mẹ chả nói với tớ gì cả. Mẹ hư thật đấy... thảo nào trên ôtô tớ thấy mẹ cứ khang khác, mẹ nhìn tớ rưng rưng mà tớ không biết.
Chiều hôm nay bố đón tớ đi học về rõ sớm, bố bảo với tớ là vào viện thăm em bé và mẹ, Tớ nghe bố nói mà vẫn k tin được vào tai mình cho đến khi tớ được tận mắt nhìn thấy em bé, Em bé nhỏ xíu nằm lọt thỏm cạnh mẹ. Ôi, nhưng sao mẹ lại mệt thế này, mẹ nằm thiêm thiếp với bao nhiêu dây dợ lằng nhằng xung quanh. Chắc mẹ sinh em bé đau quá nên mới thế ý mà. Nhưng sự có mặt của em bé phần nào đã xoa dịu nỗi đau của mẹ rồi. Nhìn thấy tớ là mẹ nhoẻn miệng cười, ánh mắt mẹ nhìn 2 anh em tớ, tớ biết mẹ đang rất hạnh phúc.
Nhìn này em bé xinh thật đấy, tớ vẫn k tin được nên cứ hỏi mẹ là "Em bé của ai, có phải em bé của con không?" Mẹ phải bảo mấy lần "em của con đấy" lúc đó tớ mới tin, hehe... tớ vui quá, tớ được làm anh rồi, tớ sẽ yêu em bé và che chở cho em thôi.