June 16, 2008

Tâm sự với con!

Mẹ rất thích cảm giác được nằm thủ thỉ, tâm sự đủ chuyện "trên trời dưới bể" của Tít. Hôm nào đi học về cũng vậy, nằm trên nhà, mẹ nghe thấy tiếng lạch xạch mở cửa của 2 bố con, rồi tiếng bước chân rầm rập chạy lên cầu thang của Tít và cuối cùng là tiếng chào rõ to của Tít "Con chào mẹ ạ..." Thôi thì đủ cả chuyện ở lớp, chuyện bạn Bin k yêu con, con chỉ thích chơi với bạn Nhật Minh, rồi bạn Cua cứ hay đùa con.. Mỗi câu chuyện nhỏ của Tít đều được Tít kể rất sinh động và kèm theo câu cuối cùng bao giờ cũng là "Thật đấy mẹ ạ". Tất nhiên là thật rồi vì đó là thế giới nhỏ, là bầu trời xanh mà con đang khám phá mà.
Dù bận hay mệt đến đâu nhưng bao giờ mẹ cũng gác hết mọi việc lại để lắng nghe những câu chuyện nhỏ của con. Mẹ mong muốn mẹ không chỉ là mẹ - người trao cho con tất cả tình thương yêu mà mẹ còn muốn mẹ là 1 người bạn nhỏ để con có thể tâm sự, hàn huyên mỗi khi con muốn có 1 người để bầu bạn.
À, tối hôm trước như thường lệ Tít vẫn thường sang bố bật máy vi tính để xem chương trình học tiếng Anh, k biết loay hoay, nhét vào mở ra đĩa thế nào mà "con chuột" để điều khiển biến mất, mẹ đang đánh răng mà thấy Tít vội vàng, cuống quít, lắp bắp, vừa mếu vừa khóc "con chuột đâu mất rồi", mẹ phải hỏi đến 5 lần mới hiểu Tít đang nói về "con chuột máy vi tính bị biến mất" Có lẽ lại tâm lý sợ bị bố mắng nên mới làm Tít lo lắng đến như vây. Mẹ vừa thương vừa buồn cười Tít.
Phải luôn nhớ điều này con nhé: "LUÔN BÌNH TĨNH TRƯỚC MỌI HOÀN CẢNH, DÙ KHÓ KHĂN ĐẾN MẤY CON CŨNG SẼ VƯỢT QUA", bên cạnh con luôn có mẹ, 2 mẹ con mình sẽ tìm mọi cách để tháo gỡ những khó khăn. Nhớ nhé con yêu!

June 9, 2008

Bí mật nhỏ của Tít!

Chuyện thứ nhất:
Vào 1 ngày Chủ nhật đẹp trời, Tít bổng "nổi hứng" xin phép mẹ sang ông chơi. Buổi đầu tiên diễn ra rất vui vẻ vì Tít sang được ông cho mượn "bộ đồ nghề" gồm thước kẻ, bút chi, bút bi... đủ cả, thế là con có cả 3 h đồng hồ ngồi tô tô vẽ vẽ, kết thúc buổi sáng đầu tiên là lời "giao hẹn" với ông "Từ bây giờ trở đi cứ sáng CN sang ông chơi để ông dạy cho làm quen với con chữ và con số". Mẹ thì vô cùng phấn khởi vì tạm thời cách ly Tít ra khỏi màn hình vô tuyến với suốt ngày Siêu nhân và Tôm&Jerry.
Buổi sáng thứ 2 ông mua hẳn cho Tít 1 bộ chữ số và bộ chữ, ông còn mua cho Tít cả 1 quyển tập tô chữ nữa, ngoài ra ông còn dạy Tít cách ghép các mảnh hình vẽ thành 1 bức tranh, hồi trước bố có mua cho Tít mấy bức tranh ghép nhưng mẹ thấy Tít k hứng thú mấy. K biết lần này sang ông hướng dẫn thế nào mà Tít rất mải mê xếp và mẹ thấy Tít xếp rất nhanh và có logic. Đón Tít về mẹ thấy Tít rất vui duy chỉ có "cằn nhằn" "vì sao mẹ đón con muộn thế?"
Buổi sáng thứ 3 cũng như mọi sáng...
Buổi sáng thứ 4
ăn sáng xong, mẹ giục Tít sang nhà ông như thường lệ, thì k thấy Tít hưởng ứng như mọi hôm mà nằm thượt ra trên giường.
Tít: Hôm nay con bị ốm mẹ ạ
Mẹ: Con ốm làm sao?
Tít: Con bị sốt với đau đầu (tay sờ lên trán)
Mẹ: có cần đi khám bác sỹ k con?
Tít: Thôi mẹ ah, con k muốn sang ông đâu, sang ông ông toàn bắt con viết chữ thôi, mỏi tay lắm.
Hoá ra là Tít hôm nay k muốn sang ông nên lấy lý do đấy. Mới học chữ được có 3 hôm mà 1 tuần mới có 1 ngày mà con trai mẹ đã oải đến thế rồi, k biết 2 năm nữa chuẩn bị đi học thì làm thế nào đây.
Câu chuyện thứ 2:
Mẹ rất thích đặt biệt danh cho Tít, mỗi 1 nick lại gắn với 1 tính cách vô cùng dễ thương và cũng vô cùng "đáng ghét" của Tít, trong đó mẹ thích nhất nick "cáo con". Mẹ thấy Tít còn bé nhưng đã rất tinh ranh, biến báo nhưng vô cùng ngây thơ. Có cáo con thì phải có cáo bố rồi, bố tự nhiên bị "vạ lây" gắn vào nick "cáo già". Một buổi sáng tỉnh dậy:
Mẹ: Tít là con ai ý nhỉ
Tít: Con mẹ Hằng
Mẹ: Con của bố nào nữa?
Tít: con không biết
Mẹ:???
Tít: Con của bố cáo già.
Mẹ: :-O
Câu chuyện thứ 3
Tít như 1 ông cụ non, theo bố thì phát ngôn của Tít là made in bà bô.
Bố thì cứ hay quát tháo Tít, mẹ k thích cách đó của bố 1 tý nào cả, thay cho phải phân tích cho Tít hiểu thì bố nhiều khi cứ quát ầm cả nhà lên, 1 lần cũng vậy, bố quát Tít ầm ầm, mọi khi mỗi lần như vậy mẹ đều lặng im để lúc khác góp ý với bố, thì lần đó mẹ tức quá nạt lại bố "sao anh cứ mắng con như thế, nó đã biết gì đâu mà cứ quát thế?" và 1 lúc sau Tít quay ra lên giọng với bố ngay "Sao bố cứ mắng con thế? con có hiểu gì đâu mà bố mắng con?" Bố pótay.
"sao mẹ cứ để con phải nói nhiều thế nhỉ? con mỏi hết cả mồm rồi đây này; bố lại vừa đánh võng ở đâu về thế?...." là những câu nói cửa miệng của Tít mà theo bố "y như cái giọng của bà bô".

June 1, 2008

4 tuổi 5 tháng Tít nặng 24,8kg, cao 110cm.

Trông con chững chạc, oai phong như 1 chú gà chống choai, mê siêu nhân, người nhện, chỉ thích làm anh hùng thôi "Lớn lên con sẽ là chú công an, con không làm kẻ trộm đâu mẹ ạ, chú công an mới là người tốt còn kẻ trộm là người xấu".


Biết bảo vệ và bênh vực mẹ như thế này "Bố không được trêu mẹ đâu đấy, bố mà trêu mẹ là con lườm/đánh đấy" (tung 1 ánh mắt đầy hăm doạ cho bố).
4 tuổi 5 tháng Tít vẫn nghịch ngợm và hiếu động, lúc nào cũng luôn chân luôn tay, k táy máy, lọ mọ thì hoa chân múa tay, nhảy thùm thụp như 1 con choi choi. Tít nhiều lúc làm mẹ phát bực phải mắng "Con không thể ngồi im được 5 phút à" thì Tít cự lại mẹ thế này: "Sao mẹ cứ bắt con ngồi im thế nhỉ, con mà ngồi im 1 chỗ là con khó chịu lắm, mẹ biết không". Mẹ :-O